Nhà Văn Thì Phải Biết Đùa: Chân Dung Những Con Người Nghệ Thuật
Giới Thiệu
"Nhà Văn Thì Phải Biết Đùa" là một tập sách chân dung đầy ấn tượng, ghi lại những câu chuyện về đời sống, sự nghiệp, và tính cách của các nhà văn, nghệ sĩ Việt Nam trong bối cảnh đất nước chuyển mình sau chiến tranh. Tác giả Trung Trung Đỉnh, với giọng văn dí dỏm và đầy cảm xúc, đưa người đọc vào một hành trình khám phá thế giới nội tâm phong phú của những con người tài hoa, đồng thời khơi gợi những suy ngẫm sâu sắc về bản chất của sáng tạo nghệ thuật.
Nội Dung
**1. Những Con Người Nghệ Thuật - "Thư Ký Của Thời Đại"**
Cuốn sách bắt đầu bằng một bức tranh chân thực về cuộc sống của các nhà văn trong thời kỳ hậu chiến. Thời điểm này, vai trò của họ dường như bị "đóng khung" trong phạm vi "thư ký của thời đại", phục vụ lợi ích cộng đồng. Trung Trung Đỉnh thừa nhận sự thật phũ phàng đó, nhưng cũng khéo léo tôn vinh tinh thần "dễ thương", "một lòng phục vụ" của những người nghệ sĩ chân chính.
**2. Bức Chân Dung Vẹn Toàn - Kết Hợp Giữa "Đọc" Và "Sống"**
Tác giả không chỉ đơn thuần hồi tưởng về những con người cụ thể, mà còn đưa ra những phân tích sâu sắc về nhân cách của họ. Thông qua việc dẫn chứng các tác phẩm của các đối tượng được quan sát, Trung Trung Đỉnh chứng tỏ kiến thức uyên thâm và sự trân trọng sâu sắc dành cho những người bạn đồng nghiệp.
Bên cạnh việc "đọc" tác phẩm, ông còn "đọc" trực tiếp vào đời sống, ghi lại những khoảnh khắc giao thiệp thường ngày, những thói quen sinh hoạt, từ đó góp phần hé lộ những nét tính cách độc đáo của mỗi cá nhân.
**3. "Nhà Văn Thì Phải Biết Đùa" - Sự Nghiêm Túc Trong Cái Đùa**
Điểm nhấn chính của cuốn sách nằm ở chủ đề "Nhà văn thì phải biết đùa". Trung Trung Đỉnh khẳng định rằng, sự hài hước, dí dỏm ẩn chứa sự nghiêm túc sâu sắc trong lao động nghệ thuật và hành xử nhân sinh.
Tác giả dẫn chứng những bậc thầy văn chương như Nam Cao, Vũ Trọng Phụng, để minh chứng cho lối viết (và cả lối sống) vừa nghiêm chỉnh, vừa ẩn chứa nét hài hước, trào lộng. Ông cũng giới thiệu những gương mặt văn chương đương thời với những góc nhìn độc đáo, như Bảo Ninh, Phạm Ngọc Tiến, Nguyễn Trọng Tạo...
Review
"Nhà Văn Thì Phải Biết Đùa" là một tác phẩm độc đáo, khéo léo kết hợp giữa hồi tưởng, phân tích, và phê bình văn học. Cuốn sách không chỉ cung cấp những thông tin thú vị về cuộc sống của các nhà văn, nghệ sĩ, mà còn khơi gợi những suy ngẫm sâu sắc về nghệ thuật và cuộc sống.
Giọng văn dí dỏm, tràn đầy tình cảm của Trung Trung Đỉnh khiến người đọc cảm thấy gần gũi, thân thiện với những nhân vật được miêu tả. Cuốn sách mang lại nhiều tiếng cười sảng khoái, đồng thời giúp người đọc hiểu rõ hơn về bản chất của sự sáng tạo nghệ thuật.
Nếu bạn yêu thích văn học Việt Nam, muốn tìm hiểu về cuộc sống của các nhà văn thời kỳ hậu chiến, hoặc đơn giản muốn đọc một cuốn sách vui nhộn, thì "Nhà Văn Thì Phải Biết Đùa" là sự lựa chọn hoàn hảo.
Trung Trung Đỉnh: Giọng văn trầm buồn trong sự cợt nhả
**Trung Trung Đỉnh** là một cái tên quen thuộc với độc giả yêu văn học Việt Nam. Ngòi bút của ông sở hữu một phong cách độc đáo, khiến nhiều người tò mò và muốn tìm hiểu.
Phong cách độc đáo: Sự kết hợp giữa cợt nhả và trầm buồn
**Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên** từng nhận định: "Gợi lại không khí của mười mười lăm năm về trước, ta thấy Trung Trung Đỉnh tìm cách nhập cuộc văn học thời Đổi Mới như thế nào? Đọc văn anh ta thấy anh có lối đi riêng của mình: Không 'thời thượng', không ồn ào, lặng lẽ cày xới trên những điều mình cảm, mình nghĩ..."
Có thể thấy, văn phong của Trung Trung Đỉnh không chạy theo xu hướng thị trường, không phô trương hay ồn ào. Ông điềm tĩnh, nhẹ nhàng, lặng lẽ gieo những hạt mầm cảm xúc vào tâm hồn độc giả.
**Nhà văn Nguyên Ngọc**, một người bạn thân thiết của Trung Trung Đỉnh, lại chia sẻ về phong cách độc đáo của ông: "Đọc những trang viết của anh, ta thường gặp cái giọng tưng tửng, cứ như đùa cợt, đôi lúc cả bất cần nữa. Có lúc có cảm giác anh vung bút, đến nỗi chẳng thèm chú ý đến câu kéo, chấm phẩy, ngữ pháp... Nhưng đọc rồi, dừng lại, ngẫm kỹ lại mà xem, lại dần dần nghe như thấm ra từ các trang sách, các con chữ, cả từ những khoảng trống giữa các con chữ, các dòng, một cảm giác buồn thâm trầm, có gì đó như một nỗi nhớ tiếc khôn nguôi, hoặc đúng hơn, một sự nghiêm trang sâu lắng."
Có thể thấy, sự cợt nhả, bất cần ấy chỉ là lớp vỏ bên ngoài, bên trong là một tâm hồn nhạy cảm, đầy trăn trở về cuộc sống. Cái "buồn thâm trầm", cái "nhớ tiếc khôn nguôi" được lồng ghép khéo léo vào từng câu chữ, tạo nên một nét riêng độc đáo cho văn phong Trung Trung Đỉnh.
Review nội dung: Dấu ấn của nỗi buồn
Tập trung vào những tác phẩm nổi tiếng như "Gánh xiếc tuổi thơ", "Cánh đồng hoang", "Mùa lá rụng",... độc giả dễ dàng nhận ra những nỗi niềm ẩn sâu trong tâm hồn tác giả. Đó là nỗi buồn man mác về tuổi thơ đã qua, về những hoài niệm đẹp đẽ nay đã trở thành quá khứ, về những mất mát, những tiếc nuối trong đời sống con người.
Với lối viết chân thành, mộc mạc, Trung Trung Đỉnh đã tạo nên một thế giới văn học đầy cảm xúc, khiến độc giả không chỉ đồng cảm mà còn suy ngẫm về những giá trị cuộc sống, về những điều giản dị mà thiêng liêng.
Kết luận:
Với sự kết hợp độc đáo giữa cợt nhả và trầm buồn, Trung Trung Đỉnh đã tạo nên một phong cách văn học riêng biệt, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả. Tác phẩm của ông là một minh chứng cho sự tinh tế và tài hoa của người nghệ sĩ, đồng thời là một lời khẳng định cho giá trị trường tồn của những tác phẩm văn học mang tính nhân văn sâu sắc.
Tủ Sách Tuổi Thần Tiên - Bí Mật Trong Thung Lũng
Cùng bố mẹ lên Tây Nguyên, Hiền háo hức với khung cảnh núi rừng mù sương, thung lũng hoa rực rỡ, truyền thuyết li kì về hồ Đăk Xút.
Những con người như huyền thoại: già H’Klin răng tóc rụng hết lại mọc một cách lạ kì, già Đim với vườn tượng bí ẩn…
“Trận chiến” với đàn chim phá lúa của tổ thiếu niên Đ’Rao thật thú vị.
Bất chợt, Fulro xuất hiện… Mọi chuyện trở nên vô cùng nguy hiểm và gay cấn…
Câu chuyện hấp dẫn kì bí như con suối ngầm, một dòng mát trong, một dòng ấm nóng đang róc rách chảy trong hẻm đá…
---
Nhà văn TRUNG TRUNG ĐỈNH
Tên thật: Phạm Trung Đỉnh
Sinh năm 1949 tại xã Vĩnh Long, huyện Vĩnh Bảo, thành phố Hải Phòng.
Nhập ngũ năm 1968, vào Tây Nguyên ở các huyện đội tại An Khê, Kơ Bang - Gia Lai, rồi thuyên chuyển sang trường huấn luyện tân binh của tỉnh đội, nên một thời gian dài đi cơ sở nằm trong các làng xã của hầu khắp 17 huyện thị tỉnh Gia Lai - Kon Tum. Năm 1978 học khoá I trường Viết văn Nguyễn Du. Sau đó lần lượt công tác tại Ban Kí sự lịch sử quân sự, Tạp chí Văn nghệ quân đội, Hội Nhà văn, báo Văn nghệ, Nhà xuất bản Hội Nhà văn.
GIẢI THƯỞNG:
• Giải A cuộc thi Tiểu thuyết của Hội Nhà văn Việt Nam (1998-2000)
• Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật (2007)
• Giải thưởng Văn học Đông Nam Á (2012)
TÁC PHẨM CHÍNH:
• Đêm nguyệt thực (tập truyện ngắn)
• Những người không chịu thiệt thòi (tiểu thuyết)
• Lạc rừng (tiểu thuyết)
• Lính trận (tiểu thuyết)
• Ngược chiều cái chết (tiểu thuyết)
• Người trong cuộc (tập truyện ngắn)
• Tiễn biệt những ngày buồn (tiểu thuyết)
• Chuyện tình ngõ lỗ thủng (tiểu thuyết)
• Những khoảnh khắc đời người (kí và tản văn)
• Nhà văn thì phải biết đùa (chân dung văn học)
Ngược Chiều Cái Chết: Hành Trình Vượt Qua Bi kịch Chiến Tranh
Ngược Chiều Cái Chết là một câu chuyện đầy cảm xúc và ý nghĩa về cuộc sống, tình người và chiến tranh. Tác phẩm đưa người đọc đến với những ngày tháng khốc liệt trong bom đạn chiến tranh ở Trường Sơn, Tây Nguyên, nơi mà những người lính trẻ dũng cảm chiến đấu bên cạnh đồng đội và người dân Bahnar, Jarai đầy tình nghĩa.
Cảm xúc và ý nghĩa:
Truyện không chỉ khắc họa chân thực sự tàn khốc của chiến tranh, mà còn thể hiện lòng dũng cảm, tinh thần lạc quan và tình yêu thương của những con người trong hoàn cảnh bi thương.
"Sâu xa và đơn giản hơn nhiều, đối với Trung Trung Đỉnh, Tây Nguyên là tất cả. Là nỗi ám ảnh, là sự mê hoặc, là sự rơi chìm, nhấn chìm, trùm lên toàn bộ cuộc đời anh, mê mẩn suốt đời, không cách gì rút ra, thoát ra được, cho đến chết..." - Lời nhận xét của nhà văn Nguyên Ngọc đã nói lên sức hút mãnh liệt của Tây Nguyên đối với Trung Trung Đỉnh và cũng là lời khẳng định về sức mạnh to lớn của tác phẩm.
Nghệ thuật độc đáo:
Với phong cách viết độc đáo, Trung Trung Đỉnh đã tạo ra một tác phẩm giàu tính nghệ thuật, mang đến cho người đọc những trải nghiệm đầy cảm xúc.
"Anh đã sáng tạo ra được một cách viết mới về Tây Nguyên, và do đó đã khám phá lại cho ta một lần nữa cái thế giới Tây Nguyên khiêm nhường, lẩn khuất mà tuyệt đẹp ấy. Trong nghệ thuật làm được một việc như vậy là làm rất nhiều." - Lời nhận xét của nhà văn Nguyên Ngọc về cách viết mới của Trung Trung Đỉnh đã khẳng định sự thành công của tác phẩm.
Ngược Chiều Cái Chết không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một lời tri ân sâu sắc đến những người lính đã hy sinh và những người dân đã phải chịu đựng những mất mát trong chiến tranh. Tác phẩm là một minh chứng cho sức mạnh phi thường của con người, tinh thần lạc quan và lòng dũng cảm trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Sống Khó Hơn Là Chết
"....Thực tình tôi không thể hiểu được con người. Tôi cứ tưởng con người có lý trí, có tình cảm, hai thứ ấy bổ sung cho nhau tạo ra phép ứng xử. Ai ngờ họ luôn luôn tìm cách thỏa mãn nỗi lòng mình, khát vọng của mình. Mà khát vọng của họ thì vô cùng vô tận. Họ có một đồng là nghĩ ngay tới đồng thứ hai, thứ ba. Họ trở thành kẻ coi rẻ đồng tiền sau khi họ quá hy vọng vào nó, nhưng sự thực thì cái hy vọng ấy là con số ngược lại với niềm mong ước. Vì sao lại bi thảm thế? Chẳng lẽ những đồng tiền tự nó đẻ ra được sự xảo trá? Hay bản tính của con người mang sẵn sự tham lam xảo trá mỹ miều? Kẻ có nhiều tiền mơ ước có nhiều tiền hơn, nhưng không thoát khỏi bị kẻ nhiều hơn mình lừa lọc. Kẻ có ít tiền khao khát việc làm, khao khát miếng ăn. Có việc làm, có miếng ăn rồi, họ tiếp tục khao khát tiền bạc, giàu sang và quyền lực. Tất cả những điều đó lúc nào cũng sáng vằng vặc trong tâm khảm con người. Ấy vậy mà rồi con người vẫn cứ ra sức phấn đấu, tìm mọi lối để tự vươn lên, ai cũng muốn giương cao ngọn cờ nhân cách. Ôi nhân cách! Nhân cách! Con người đã tìm cách tiêu hủy nó, tôn tạo nó vào trong binh lửa của những cuộc chiến tranh! Nhà văn gục đầu xuống bàn suy nghĩ, chợt anh ngửng lên cầm chai rượu tu một ngụm rõ to rồi dường như nỗi day dứt chồng sẵn trong người giờ đây được dịp hành hạ anh.
Nhà văn nhăn nhó phì ra: "Sao lại nói về chiến tranh vào lúc này?". Tôi thấy nhà văn của tôi đang vò đầu bứt tai, đó là động tác biểu hiện sự bức xúc để tự vươn lên vượt qua nỗi ẩn ức sâu xa đang ám ảnh anh ta. Chẳng là anh ta từng làm lính, từng từ trong binh lửa sống sót trở về. Cái gì anh ta cũng nhìn nhận bằng quá khứ. Ngay cả con ma men kéo lê cái thân rách nát của hắn ưỡn ngực vênh vang với đời bằng những đồng tiền, nhằm thỏa mãn mối hận thù manh mún, anh ta cũng bảo vì hắn là sản phẩm của cuộc chiến tranh đã qua. Cả chị Nhài nữa. Chị ấy có tâm hồn trong sáng, với những ước mơ trong sáng, nhưng vì lớn lên giữa thời chiến nên mới thành ra nông nỗi này! Tôi không ưa lối lập luận lấp liếm ấy, mặc dù sự thực đúng là như vậy. Sau khi con ma men đi theo hướng lũ người đồng cô ma quỷ thì chị Nhài ngồi đờ đẫn, nhìn vào khoảng trống hun hút của cõi lòng mình. Chị không thể để con bé phải sống vất vưởng như thế này mãi được! Bây giờ có vốn trong tay, ngay từ sáng mai, chị sẽ nghĩ cách xin việc làm, hoặc tự tìm cho mình một công việc. Con ma men chơi trò ma thuật để giải khuây, ngẫu nhiên đã cứu giúp được một hoàn cảnh đáng thương. Có đúng là tạo hóa đang san bằng tỷ số cho những hoàn cảnh? Tôi thấy nhà văn ngồi đun người, nhìn chằm chặp vào những con chữ. Anh ta ngao ngán gục xuống mặt bàn. Rõ ràng anh ta đang lâm vào tình trạng bế tắc....."
Tiễn Biệt Những Ngày Buồn
"Tiễn biệt những ngày buồn" là câu chuyện thường ngày của những người lính vừa khoác ba lô từ các mặt trận trở về thủ đô để tiếp tục với một cuộc sống vô cùng phức tạp mà họ không thể nào hình dung hết diện mạo của nó.
Lạc Rừng
Bình, anh bộ đội mới mười tám tuổi, từ Bắc vào chiến đấu ở Tây Nguyên. Chưa kịp tham gia trận đánh nào xứng đáng gọi là trận đánh, Bình bị lạc đơn vị, lạc trong rừng và lạc vào một cộng đồng những người kì lạ. Khi nhìn những người đó xúm quanh đống lửa nướng những con chuột, những con nhái đá, uống rượu cần, ăn thứ thịt nướng khét mù ấy, thì thầm to nhỏ, anh đã rợn người nghĩ đến việc sẽ bị họ trừ khử, nhưng rồi cũng êm. Và bắt đầu những tháng ngày khắc phục sự lạc lõng để hòa nhập vào một cộng đồng xa lạ với anh về mọi thứ, trừ một chí hướng chung: đánh Mỹ.
Câu chuyện độc đáo, kỳ lạ, ám ảnh. Ra đời năm 1999, một năm sau, cuốn sách đoạt giải cao nhất trong cuộc thi tiểu thuyết đầu tiên của Hội Nhà văn Việt Nam, được trao giải thưởng Nhà nước năm 2007.
Những Khoảnh Khắc Đời Người
Những Khoảnh Khắc Đời Người là tập bút ký và tản văn đi sâu vào miền kí ức thiêng liêng để ghi lại những khoảnh khắc của cuộc đời: từ những năm tháng tuổi thơ, đi lính ở Tây Nguyên, đến khi hòa bình, trở lại Hà Nội.
"Năm 1966, mới 17 tuổi, chàng trai làng Sưa (Vĩnh Bảo, ngoại vi Hải Phòng), xung phong nhập ngũ, đi bộ một mạch vào thẳng Tây Nguyên, rồi được phân về làm lính địa phương ở một huyện đội. Gần 10 năm sống hòa đồng với đồng bào nhiều dân tộc, tham gia chiến đấu, thấu hiểu đến ngọn ngành nền văn hóa bản địa, yêu, rồi nhiễm luôn nhiều nét tính cách của người Tây Nguyên. Trong cuộc sống cũng như trong sáng tác văn chương nhiều thể loại: truyện ngắn, tiểu thuyết, trường ca, các loại ký, đều có sự hòa trộn của hai nét văn hóa đặc sắc đó." - Nhà văn Ngô Thảo
"Văn chương ông Đỉnh họ Phạm nhưng bút danh lại thành Trung Trung Đỉnh thấy cũng giống như con người ông vậy. Tẩm ngẩm tầm ngầm mà biết rõ khối chuyện, viết rõ ngóc ngách ngọn ngành lại rất duyên, giọng văn cứ như giọng kể của một già làng nhưng có sức cuốn hút của lớp lang chữ nghĩa, ý tứ, tình tiết. Đọc văn ấy là thấy tin cậy người ấy. Một con người suốt đời biết ơn những cánh rừng già Tây Nguyên đã che chở mình trong chiến tranh và biết ân nghĩa với cuộc đời mình đã sống. Văn ông vì vậy rất đậm hơi người và ấm tình người." - Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên
Nàng Tiên Trong Ống Nứa (Truyện Cổ Tích Gia Rai)
Chàng Bờ-dứt nên duyên cùng nàng tiên trong ống nứa, được nàng mách kế mà thắng được tên chủ làng tham lam, độc ác.
Chuyện rồng Pơ-rao trả ơn anh chàng Tơ-rít nghèo khó nhưng hiếu thảo và người bà có lòng yêu thương mọi vật của anh. Hay chuyện xa xưa rất lâu về trước, khi voi còn hung tàn và chẳng chịu thuần phục trước loài người như bây giờ.
Hãy cùng thả mình vào không gian núi rừng Tây Nguyên hoang sơ và kì bí cùng phong tục, tập quán đầy màu sắc của người Gia Rai qua những câu chuyện cổ tích li kì, hấp dẫn.
---
Nhà văn TRUNG TRUNG ĐỈNH
Tên thật: Phạm Trung Đỉnh
Sinh năm 1949 tại xã Vĩnh Long, huyện Vĩnh Bảo, thành phố Hải Phòng. Nhập ngũ năm 1968, vào Tây Nguyên ở các huyện đội tại An Khê, Kơ Bang - Gia Lai, rồi thuyên chuyển sang trường huấn luyện tân binh của tỉnh đội, nên một thời gian dài đi cơ sở nằm trong các làng xã của hầu khắp 17 huyện thị tỉnh Gia Lai - Kon Tum. Năm 1978 học khoá I trường Viết văn Nguyễn Du. Sau đó lần lượt công tác tại Ban Kí sự lịch sử quân sự, Tạp chí Văn nghệ quân đội, Hội Nhà văn, báo Văn nghệ, Nhà xuất bản Hội Nhà văn.
GIẢI THƯỞNG:
- Giải A cuộc thi Tiểu thuyết của Hội Nhà văn Việt Nam (1998-2000)
- Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật (2007)
- Giải thưởng Văn học Đông Nam Á (2012)
TÁC PHẨM CHÍNH:
- Đêm nguyệt thực (tập truyện ngắn)
- Những người không chịu thiệt thòi (tiểu thuyết)
- Lạc rừng (tiểu thuyết)
- Lính trận (tiểu thuyết)
- Ngược chiều cái chết (tiểu thuyết)
- Người trong cuộc (tập truyện ngắn)
- Tiễn biệt những ngày buồn (tiểu thuyết)
- Chuyện tình ngõ lỗ thủng (tiểu thuyết)
- Những khoảnh khắc đời người (kí và tản văn)
- Nhà văn thì phải biết đùa (chân dung văn học)
Văn Học Thiếu Nhi - Con Thiêng Của Rừng
Tác phẩm được kể theo trình tự thời gian, ứng với các bước đi trong cuộc đời chú bé Siêu Dơng người dân tộc Ba Na. Từ tấm bé, Dơng và bố mẹ đã bị đám chánh tổng và tri phủ làm tay sai cho Pháp mua đi bán lại, bị bóc lột sức lao động đến cùng cực. Lớn lên, Siêu Dơng vẫn không thoát khỏi sự đàn áp của tên chánh tổng, bị hắn bức hại tới mức mất vợ, mất con. Chỉ tới khi Cách Mạng tới, cuộc đời anh mới sang trang. Nhờ Cách Mạng, Siêu Dơng được đi học, xây dựng hạnh phúc mới và tìm lại niềm đam mê hội họa. Từ đây, anh dành cả cuộc đời mình để vẽ những bức tranh phục vụ bà con Tây Nguyên.
Tải PDF tài liệu học tập đang trở thành lựa chọn phổ biến cho sinh viên và người đi làm nhờ tính tiện lợi và tiết kiệm thời gian. Tài liệu PDF cung cấp nhiều nội dung từ sách PDF, tài liệu nghiên cứu, đến giáo trình chuyên ngành, giúp người dùng dễ dàng lưu trữ và truy cập trên các thiết bị số. Việc sử dụng tài liệu PDF không chỉ giúp tăng cường kiến thức mà còn hỗ trợ học tập và làm việc hiệu quả hơn.