Từng có lúc chúng ta đều cho rằng mình có thể vì tình yêu mà chết, thực ra tình yêu không thể làm chết người, nó chỉ có thể đâm một mũi kim vào chỗ đau đớn nhất, sau đó khiến chúng ta muốn khóc mà không ra nước mắt, khiến chúng ta trằn trọc khôn nguôi, khiến chúng ta mắc bệnh lâu ngày tự thành bác sĩ, khiến chúng ta trờ thành thép tốt sau muôn lần tôi luyện.
Anh không phải là gió em cũng không phải là cát, có quấn quýt lấy nhau cũng chẳng thể đến được nơi chân trời.
--------
So Young - Gửi thanh xuân từng được biết đến với cái tên Anh có thích nước Mỹ không? khi xuất bản lần đầu tại Việt Nam.
Sau 9 năm phát hành, Tân Di Ổ - tác giả đình đám của cuốn sách - đã quyết định bổ sung ngoại truyện, nhuận sắc thêm câu từ, chuốt lại văn phong và chỉnh sửa một số chi tiết vô lý trong sách, qua đó cho ra đời phiên bản mới nhất được đánh giá là hoàn thiện hơn, mượt mà hơn và hấp dẫn hơn.
Sự trở lại của Tân Di Ổ với tiểu thuyết Tháng ngày ước hẹn – một trong những tác phẩm hiếm hoi có kết thúc hạnh phúc của chị, hứa hẹn sẽ "gây bão" trong cộng đồng những người yêu thích tác giả này.
Trích đoạn Tháng ngày ước hẹn:
Mỗi ngày, cô đều lặng lẽ đi đặt một quả táo lên đầu giường của anh. Việc này đã trở thành thói quen của cô, và cô còn muốn xem chuyện này như một giao ước ngầm giữa hai người.
Quả táo tiêm thuốc độc trong truyện cổ tích đã khiến nàng Bạch Tuyết chết nghẹn, nhưng cô hy vọng quả táo của mình có thể khiến anh "phải lòng" một cô gái như cô.
"Cậu cứ ăn đi, ăn mạnh nữa đi, trong quả táo của tôi có bùa ngải đấy."
"Ăn xong, có bị bảy chú lùn tấn công không?"
"Ăn xong, cậu sẽ cả đời không rời tôi nổi."
“Lúc trước ta cứ nghĩ thoát khỏi xác phàm thì có thể mặc áo lông ngũ sắc bay qua bay lại trên mây, tự do tự tại, không chút ưu phiền. Vậy mà các ngươi tại sao người nào người nấy cũng đều mặt mày đau khổ, việc cần làm thì vẫn phải làm, buồn bã cũng chẳng bớt đi chút nào.”
Trước nay nhân gian vốn cứ tưởng rằng, tôn ti trật tự là những thứ các thánh thần cao quý chốn thượng giới đặt ra, phàm là sinh vật đều phải phân biệt âm dương nam nữ, phàm là thần linh thì đều thanh cao, không màng thất tình lục dục, phàm là con người thì đều xứng đáng được hưởng ân phước từ thần tiên trên trời.
Thế nhưng, sự thật là: vẫn có những bộ tộc mà trước khi trưởng thành thì phi nam phi nữ, các thần linh cũng phải mang trong mình dục vọng ham muốn mới có thể trường tồn thiên thu vạn đại, và con người thật ra cũng chỉ là thứ phẩm do Nữ Oa vô hình trung tạo ra mà thôi. Chân tướng của rất nhiều sự việc sau hàng ngàn vạn năm lưu lạc trong truyền thuyết chốn nhân gian đã không còn diện mạo ban đầu.
Ở giữa thiên địa có một tòa tháp sừng sững giữa thiên địa, gọi là Phủ Sinh. Dưỡng dục đất trời, ban ân chúng sinh, cảm hoá yêu hận tình thù, phổ độc cô hồn dã quỷ.
Sau trận huyết chiến giữa các thần tiên thượng cổ, vô số tội thần bị trấn áp dưới tháp Phủ Sinh. Hàng ngàn vạn năm sau đó, Thiên Hoả suy tàn, thần khí mất dần pháp lực, tháp Phủ Sinh chênh vênh bên bờ vực tồn vong.
Thiếu niên Linh Chí của tộc người trấn giữ Phủ Sinh lên đường lang bạt chốn trần gian, kiếm tìm bảo vật, kết giao tiểu tiên Thời Vũ, linh thú Nhung Nhung, người phàm Tạ Trân, cùng nhau vượt qua sóng gió, tiến gần hơn đến chân tướng năm xưa nơi Cô Mộ Sơn, Triều Tịch Thuỷ, vén màn những ẩn khuất mưu mô thời thượng cổ.
Thiên Đế, Nữ Oa, Thần Nông, Chúc Long,... và hàng loạt những bộ tộc chân nhân chỉ còn trong truyền thuyết thì ra chẳng như những gì nhân gian đồn đại. Trước nay vốn chẳng có chính tà, thực hư gì hết, chỉ là những góc nhìn khác nhau của thứ gọi là sự thật, phần nổi của tảng băng chìm mà thôi.
Suy cho cùng, chẳng có kẻ nào là được tiêu dao tự tại giữa chốn trời đất này. Vạn vật có linh hồn đều muốn tu thành chính quả. Cây cỏ muông thú ngưỡng mộ sự tự tại của người phàm, người phàm lại ngưỡng mộ sự trường sinh của tiên yêu, kể cả những kẻ luyện được thuật trường sinh thì trước mặt những vị thần cùng trường tồn với thiên địa cũng chẳng khác nào cát bụi. Nhưng rồi những vị thần ấy cũng đã đến hồi suy tàn, vì quyền lực, vì tư thù, vì chúng sinh mà cam lòng hoặc bất đắc dĩ lao vào một trận chiến vốn dĩ không có kẻ thắng cuộc.
Thông tin tác giả:
Tân Di Ổ là tác giả 8x đi đầu trong dòng văn học trẻ Trung Quốc với hàng loạt những tác phẩm tiêu biểu nhận được sự mến mộ của đông đảo độc giả, được chuyển thể thành công sang phim truyền hình, phim điện ảnh như: “Anh có thích nước Mỹ không?”, “Hoá ra anh vẫn ở đây”, “Ánh trăng không hiểu lòng tôi”…
Tình cảm không phải cái van nước, nói mở là mở, nói đóng là đóng. Trong cuộc tình đó cô đã dốc hết sức mình, không để sót lại một chút nào cả. Nhưng đúng vào thời điểm cô đang vui vẻ nhất, anh lại đột ngột rời đi, xen giữa đó không hề có cuộc tranh cãi hay chiến tranh lạnh nào, anh cũng không cho cô cơ hội để từ từ thích ứng, làm cho sự nhiệt tình vơi bớt, hệt như một bài hát vậy, đang hát đến chỗ say sưa nhất thì bất ngờ ngưng bặt.
Xin dành tặng tác phẩm này cho những năm tháng thanh xuân sắp mất hoặc sẽ mất của chúng ta!
--------
So Young - Gửi thanh xuân từng được biết đến với cái tên Anh có thích nước Mỹ không? khi xuất bản lần đầu tại Việt Nam.
Sau 9 năm phát hành, Tân Di Ổ - tác giả đình đám của cuốn sách - đã quyết định bổ sung ngoại truyện, nhuận sắc thêm câu từ, chuốt lại văn phong và chỉnh sửa một số chi tiết vô lý trong sách, qua đó cho ra đời phiên bản mới nhất được đánh giá là hoàn thiện hơn, mượt mà hơn và hấp dẫn hơn.
Tải PDF tài liệu học tập đang trở thành lựa chọn phổ biến cho sinh viên và người đi làm nhờ tính tiện lợi và tiết kiệm thời gian. Tài liệu PDF cung cấp nhiều nội dung từ sách PDF, tài liệu nghiên cứu, đến giáo trình chuyên ngành, giúp người dùng dễ dàng lưu trữ và truy cập trên các thiết bị số. Việc sử dụng tài liệu PDF không chỉ giúp tăng cường kiến thức mà còn hỗ trợ học tập và làm việc hiệu quả hơn.